Chủ Nhật, 11 tháng 1, 2015


Thiên thần được miêu tả với đôi cánh trắng, người có nụ cười thánh thiện, vầng hào quang lấp lánh trên đầu. Tôi chưa bao giờ thấy thiên thần, nhưng may mắn là tôi đã thấy một người mang màu tinh khiết đó. Có thể nói, giây phút đó, giống như có cái gì đó mãnh liệt kích thích trái tim tôi, khiến nó đập thật nhanh. Tóc, chân mày, đôi mắt, cái mũi, cái miệng,... tất cả đều hoàn hảo, đẹp đến nỗi bỗng dưng trái tim lại nhói đau, không hiểu vì sao.
Tình yêu từng chút từng chút vun đắp, mỗi ngày đều thấy, gần trong gang tấc, nhưng lại xa đến vậy, không các nào chạm vào.
Ngày đầu tiên gặp nhau, người đó hỏi “: Quen biết nhau?”
Tôi nói đó chỉ là tình cờ, mặc dù tôi đã biết người đó từ rất lâu. Ngay từ ánh mắt đầu tiên, tôi đã không thể rời khỏi, giống như người đó là tâm điểm duy nhất, chỉ nhìn người đó, luôn là như vậy.
Yêu là cảm giác kì lạ, khiến bạn luôn nhớ người đó. Khi đi trên con phố đông người, bạn nhìn vào bóng lưng một người thanh niên xa lạ, cứ ngỡ là người đó, hắn sẽ quay lại mỉm cười, nói “: Anh nhớ em.”
Tình yêu sợ nhất là khoảng cách, bạn không biết người đó đang làm gì, lại khiến tâm tư thêm bất an khó chịu. Khi cô đơn thấm đẫm vị nước mắt, lại cảm thấy tình yêu không thú vị nữa, đáng tiếc quá muộn để quay đầu… 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét